buông tôi ra đừng làm vậy nữa xin anh

Bạn đang xem: Điểm qua 10 bản rap hay nhất của chàng rapper điển trai Karik tại ĐH KD & CN Hà Nội Karik là một rapper nổi tiếng, anh đã chơi rap từ rất lâu và có nhiều bản hit để đời, cùng điểm qua 10 bản rap hay nhất của chàng rapper điển … [Truyện] NẾU CÒN YÊU EM, XIN ANH ĐỪNG ĐAU KHỔ. ***** Tại sao anh lại không tin em Trong khi em yêu anh nhiều biết mấy Tại sao anh lại trở nên như vậy Để tim em đau đớn hơn từng ngày Tại sao anh Dưới cái nhìn gần của anh Lục Yên sợ hãi đến run lẩy bẩy, cô khóc cầu xin anh, cũng gọi anh là chú Thẩm, xin anh buông tha cho bố. Trong giấc mơ, Lục Yên mới nhớ lại rất nhiều chi tiết. Anh bất ngờ quá làm rơi cả con dao xuống nền nhà. - Cô đang làm cái gì vậy? - Em… em yêu anh. - Cô buông tôi ra đi, Ngân mà thấy không hay đâu. - Anh đứng yên 1 chút đi, em muốn được ôm anh thế này 1 lúc thôi. - Cô đừng làm thế dù gì tôi cũng là chồng của bạn thân cô đấy. Tôi không cần.” “Hôm nay thời hạn ba năm đã đến, tôi xin anh hãy buông tha cho tôi, cũng như buông tha cho chính mình đi.” Ngọc Vân nói mà giọng điệu bình thản đến lạ thường, ánh mắt kiên định của cô làm hắn suy sụp, có cảm giác như đang rơi xuống mười tám tầng Lời bài hát Đứa nào làm em buồn lyric. [verse1] anh biết tay em còn bắt máy tai em còn muốn nghe đôi ta còn hi vọng. ném anh trăm lời quát mắng, vứt một lời chia tay, đừng tặng anh im lặng. anh không giỏi nhìn người yêu anh buồn, anh chỉ giỏi làm người yêu anh buồn thôi. bằng buông ra bằng Tiếng Anh. Phép tịnh tiến buông ra thành Tiếng Anh là: loose, relinquish, unhand (ta đã tìm được phép tịnh tiến 3). Các câu mẫu có buông ra chứa ít nhất 325 phép tịnh tiến. ReadCHƯƠNG XXV, stories [Touken Ranbu Gakuen] [Mikakiyo] - Tôi Sẽ Không Buông Tay Em Một Lần Nào Nữa of Kusuriuri2601 daily updated chapters chitbacypi1983. [Intro B Ray, Han Sara]Hello! Anh là anh là...Anh là có rất nhiều điều muốn nói với em đấyEm có biết không ạ?전화하지마씨발Uh[Verse 1 B Ray]Anh biết em nói là không muốn gặp anh nữaAnh chỉ gọi, để hỏi cơm hôm nay ăn chưa?Sao? Ăn rồi thì có húp canh chưa?Rồi à? Nếu rồi thì đã nhớ anh chưa? Ha-haEm biết anh là thế, mà đã thếEm còn suy, em còn nghĩ, em còn trách làm chi?Anh biết anh như cục ghèn trong mắt, bởi vì em chỉ có ghét for meGhét for me, get it?Baby nghe anh nói một lần được không?Tên anh hiện trên màn hình, em có trượt không?Nếu em muốn ghét, anh nói trướcTụi nó ghét anh ngoài kia, cũng phải tốn gần chục nămVậy thì, nếu em muốn đêm nay không ngủĐừng gọi anh daddy, gọi anh ông chủNgực cong, mông thủ ayNhặt cây bút chì when I C U[Chorus B Ray]If you see me callingThì xin em không nhấc máyMà nếu như em lỡ nghe rồi thì cho anh xin nốt lần nàyI'm talking 'boutWhen you see me callingThì xin em không nhấc máy'Cause when that Henny hit meThì cool boy cũng trở thành lầy[Verse 2 B Ray]I'm talking 'bout love, I'm talking 'bout youI'm talking 'bout all the things you said you'd wanted us to doI'm taking 'bout Moet, Rose, ChardannayKhi cần có ngay, oh yeah, ya know meGirl you know I gotta keep it real right nowAnh có thói quen khi say là kêu vài đàoAnh không phải công tử nhưng thích tiêu xài haoFuck all 'em haters and how they feel right nowNói mấy con bạn em, nếu tụi mày giỏiThì bạn trai của tụi nó đã là anh rồiI know, I know, baby I'm an asshole assholeBut that's because you'rе the shit though shit thoughLọt vào mắt xanh, thì phải biếcNhư là học sinh tan học, baby, anh không có tiết đâu[Bridge Han Sara]Vậy thì sao em phải giữ lạiLà vì một ai?Quá nhiều lãng phí cho người saiChẳng còn gì để phải nóiChẳng cần gọi thêm, thất hứa chính là lời khai kẻ gian dốiOh, baby, vậy xin anh đừng nói thêm gì[Chorus B Ray, Han Sara]BabyIf you see me calling callin'Thì xin еm không nhấc máy nhấc máyMà nếu như em lỡ nghe rồi thì cho anh xin nốt lần nàyI'm talking 'boutWhen you see me callingThì xin em không nhấc máy'Cause when that Henny hit meThì cool boy cũng trở thành lầy[Outro B Ray]I'm talking 'boutWhen you see me callingWhen-when-whenWhen you see me callingWhen-when-whenWhen me callingThì xin em không nhấc máyWhen you see me callingMà nếu như nếu như nghe rồiXin em không nhấc máyThì cool boy cũng trở thành lầyHow to Format LyricsType out all lyrics, even repeating song parts like the chorusLyrics should be broken down into individual linesUse section headers above different song parts like [Verse], [Chorus], italics lyric and bold lyric to distinguish between different vocalists in the same song partIf you don’t understand a lyric, use [?]To learn more, check out our transcription guide or visit our transcribers forum Cố Thái Hồng đánh răng rửa mặt xong thì ra khỏi phòng ngủ, định giúp mẹ chuẩn bị bữa sáng. Cô biết Hứa Huệ Lâm dậy rất sớm, quả nhiên vừa vào bếp đã nhìn thấy Hứa Huệ Lâm trong đó. – Mẹ, để con- Cố Thái Hồng đón lấy rau quả được Hứa Huệ Lâm rửa sạch, muốn để bà nghỉ mệt. Đêm qua Hứa Huệ Lâm mất ngủ, bà cứ nghĩ mãi chuyện lúc sáng, luôn cảm thấy có gì đó kỳ lạ. Giờ nhìn thấy Cố Thái Hồng, bà kéo con gái sang một bên hỏi nhỏ – Vũ Mục đâu? – Anh ấy vừa thức, đang rửa mặt. Hứa Huệ Lâm gật đầu, cảm thấy có thể nhân lúc này nói chuyện riêng với con gái. – Thái Hồng, con nói thật với mẹ xem, hôm qua có chuyện gì? Tại sao hai đứa đến chỗ Chi Kiều? Chuyện bà hỏi đúng lúc là chuyện Cố Thái Hồng không muốn nhớ lại nhất, còn có chuyện xảy ra hôm qua thế nào cô hoàn toàn không biết, kêu cô trả lời thế nào. Giọng Hứa Huệ Lâm nghiêm khắc, tự nhiên như có dòng diện xâm nhập vào trong lòng Cố Thái Hồng, cảm giác thật khó tả. Cô rất không thích bầu không khí này. – Con… Cô còn đang sắp xếp câu chữ, Hứa Huệ Lâm lại đột nhiên chụp lấy hai tay cô. Hứa Huệ Lâm nắm rất chặt, làm cô thấy khó chịu. Hứa Huệ Lâm nhìn cô trừng trừng, giọng cuống cuồng gấp gáp khiến Cố Thái Hồng cảm thấy không được bình thường – Thái Hồng, Vũ Mục không phải đàn ông tầm thường, có vài chuyện dù con không thể tiếp nhận, cũng đừng làm căng với nó quá, cứ mắt nhắm mắt mở cho qua đi, biết không? Cố Thái Hồng ngây người, lắp bắp hỏi – Mẹ, mẹ nói vậy là sao? – Mấy hôm trước mẹ có gặp dì Hạ của con, nghe dì ấy kể vài chuyện. Bạn gái cũ của Vũ Mục về nước rồi phải không? Dì ấy nói hai đứa cãi nhau trong bữa tiệc của Thẩm Phương, nhưng Vũ Mục vẫn bảo vệ con, vậy là đủ. Ý mẹ là, người có thân phận có địa vị như Vũ Mục, con đừng quản nó chặt quá, vậy sẽ chỉ khiến nó cảm thấy con phiền phức muốn tránh xa con thôi, tình cảm sẽ sứt mẻ… Lời nói của Hứa Huệ Lâm làm nội tâm Cố Thái Hồng càng lúc càng thấy chán ghét, cả cô cũng không biết cảm xúc mãnh liệt này xuất phát từ đâu. Hứa Huệ Lâm cứ lải nhải dạy cô phải “biết điều” thế nào, “rộng lượng” ra sao, làm đầu cô ong ong, đột nhiên như có cơn đau đánh úp vào đại não. Cô như bị người khác tát liên tiếp, cảnh vật trước mắt trở nên mơ hồ, thậm chí cô còn trông thấy một cô bé bị xô ngã trên đất, đang bị đánh rất tàn nhãn, cô bé còn kêu rên thảm thiết… Thấy cảnh này, tay chân Cố Thái Hồng run rẩy đến ngạt thở, tựa như linh hồn cô đang bị xé rách thành từng mảnh. – Á! Cô ôm đầu hét lên, làm Hứa Huệ Lâm giật mình. – Thái Hồng…- Hứa Huệ Lâm ngừng nói, kinh ngạc nhìn con gái, sắc mặt cô trắng bệch, cả người lảo đảo sắp ngã. Hứa Huệ Lâm đang định đỡ lấy Cố Thái Hồng, lại bị một sức mạnh cực lớn hất ra. – Thái Hồng…- Hứa Huệ Lâm kinh ngạc trố mắt nhìn con gái đẩy mình ra. Cố Thái Hồng ngẩng đầu, dùng ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo nhìn Hứa Huệ Lâm. Hứa Huệ Lâm chẳng hiểu gì cả. – Bà đang dạy con gái mình chia sẻ chồng với người khác đó sao?- Giọng Cố Thái Hồng u ám. – Con…- Hứa Huệ Lâm kinh hãi, không thể ăn nói lưu loát được. Cố Thái Hồng đột nhiên túm chặt lấy cổ tay Hứa Huệ Lâm, sức mạnh ấy làm Hứa Huệ Lâm thấy đau. – Sau đó thì sao, để cô ta giống như bà, đem cơn giận với chồng trút hết lên người con cái, để cô ta đánh đập hành hạ con mình dã man như bà. Ti tiện quá, đã nhiều năm như vậy rồi, sao bà vẫn hèn mọn như vậy… Lời nói oán hận tức tối của Cố Thái Hồng khiến toàn thân Hứa Huệ Lâm phát run. Bà không quen đứa con gái này, lời nói của con gái sao lại độc địa quá. Như nhớ lại điều tồi tệ nhất, bà ôm đầu hét lên. – Bà có bệnh thì tự đi mà chết! Bà có tư cách gì hành hạ con mình, bà muốn cô ấy sống như bà, đúng là vừa hèn hạ vừa đáng thương. Bà nhẫn nhịn nhiều năm như vậy, chẳng phải cũng trơ mắt nhìn con hồ ly tinh kia bước vào nhà sao, nhìn bọn chúng anh anh em em sao, sống cuộc sống hạnh phúc đó sao, cho dù hằng ngày bà nguyền rủa chúng bỏ nhau đi, nhưng mười mấy năm qua rồi, chỉ có mỗi mình bà đáng thương bất hạnh, làm oán phụ bị vứt bỏ cả chục năm! – Đừng nói nữa, đừng nói nữa!- Hứa Huệ Lâm la lên, run rẩy, khóc lóc. – Thái Hồng!- Thích Vũ Mục vội vàng chạy tới, anh mới từ phòng ngủ bước ra đã bắt gặp cảnh này, trong lòng sáng tỏ, hiển nhiên cô lại phát bệnh rồi, nhưng điều gì đã kích thích cô, và thái độ của cô với Hứa Huệ Lâm… – Mắt nhắm mắt mở?- Cố Thái Hồng cười lạnh- Một thằng đàn ông đào hoa ong bướm, bắt người phụ nữ phải nhân nhượng thì là hạng gì? Hứa Huệ Lâm, bà mau rút lại mấy lời bào chữa hôi thối cùng cực này đi. Bà mua dây buột mình cả một đời rồi, còn bắt con gái bà giẫm vào vết xe đổ của bà ư? Thích Vũ Mục kinh hoảng, giây sau, anh nhanh nhẹn ôm chầm lấy Cố Thái Hồng. Cố Thái Hồng vùng vẫy trong lòng anh, như phát điên. Dường như cô rất muốn động tay động chân với Hứa Huệ Lâm, điều này làm anh không thể không ôm cô lại. – Thả tôi ra! Tên đàn ông thối nhà anh, mau bỏ bàn tay bẩn thỉu của anh ra! Anh muốn bao che cho tiện nhân này sao? Anh có biết bà ta hành hạ đồ vô dụng của anh không? Đồ vô dụng đó không biết đã hứng chịu bao nhiêu trận đòn từ bà ta rồi. Dùng chổi dùng roi với con gái ruột của mình, bà ta không phải con người, không bằng cầm thú đúng không? Nghe cô điên cuồng thảm thiết tố cáo, lòng Thích Vũ Mục đau như dao cắt. Anh khó tin nhìn Hứa Huệ Lâm, bà ấy điên rồi ư? Sao lại đối xử với Thái Hồng như thế? – Đồ vô dụng kia nên chết đi cho xong, bị vậy rồi còn nhận bà ta là mẹ, còn chăm sóc bà ta, thể loại hèn yếu rác rưởi như vậy thì sống trên cõi đời này còn có ý nghĩa gì? Hứa Huệ Lâm, bà khóc cái gì? Bà nhìn tôi đi, tôi không phải thứ vô dụng đó đâu, cô ta chết rồi, bị bà giết chết rồi!- Cố Thái Hồng vừa cười vừa gọi, giọng the thé như thể vang vọng từ địa ngục. Hứa Huệ Lâm như bị đả kích, dưới cú sốc cực lớn như vậy, bà ngất đi. – Thái Hồng!- Thích Vũ Mục ôm chặt lấy Cố Thái Hồng, không từ ngữ nào có thể hình dung được nỗi đau đang đè nén trong lòng mình. Anh cúi xuống hôn cô, ngay lúc cô đang phản kháng vùng vẫy anh dùng hai tay ôm lấy mặt cô rồi hôn cô để trấn an, chỉ muốn cho cô toàn bộ dịu dàng quan tâm, đền bù mọi đau đớn mà cô phải chịu. – A…- Cố Thái Hồng dưới sự kìm kẹp của Thích Vũ Mục vừa giãy vừa đánh vừa chửi- Thích Vũ Mục, anh thả tôi ra, đừng có dùng cái miệng bẩn thỉu của anh chạm vào tôi, anh… ưm… Cô bị đôi môi ấm nóng của anh khóa chặt. Trong một khoảnh khắc, cô cảm thấy môi anh sao mà ấm quá, ấm giống như muốn hòa tan cô… Cơ thể cô từ từ mềm đi, cuối cùng ngất đi trong lòng anh. Cố Thái Hồng cảm thấy toàn thân đau đớn quá, bên tai có tiếng phụ nữ rống giận thút thít – Tại sao, tại sao mày không giành được sự thương yêu của anh ấy? Từ sau khi sinh mày ra, anh ấy càng ngày càng xa cách tao, đều bởi vì mày, là mày không được anh ấy thích… Hôm nay bộ dạng anh ấy bế Hoan Dư thật dịu dàng, anh ấy chưa từng bồng mày như thế. Người phụ nữ vừa khóc lóc vừa quơ lấy cây chổi đánh lên người cô bé. Bé gái nằm co ro dưới đất, thân hình ốm nhom run lẩy bẩy, người mẹ la hét như ác quỷ đáng sợ, cô bé rất sợ hãi. Không nhớ được đây là lần thứ mấy nữa, mỗi lần mẹ buồn, thì sẽ như biến thành người khác, bắt lỗi cô đánh cô chửi cô. Nhưng lúc mẹ không phát điên, lại rất dịu dàng, đối xử rất tốt với cô. Cô bé cố dỗ bản thân hãy nghĩ đến những lúc mẹ mình đối xử tốt với mình. Kinh tế gia đình họ không dư dả, nhưng mẹ cô luôn hỏi cô – Thái Hồng, ngày mai con muốn ăn gì? Để mẹ mua. Cô không thích dáng vẻ buồn bã ủ dột của mẹ, cũng không thích thấy mẹ đau lòng khóc lóc, vì vậy cô luôn chọn những món rất rẻ, như vậy thì mẹ cô sẽ không thấy bị áp lực kinh tế, mẹ cô mua nổi thì sẽ thấy vui. Cô bé co rúm người, cây chổi quất lên người cô, để lại vết hằn đỏ. Cô bé còn bị mẹ mình nắm đầu túm tóc, mẹ liều mạng đẩy cô, coi cô như quả cầu pha lê mà lăn qua lăn lại. Đau đớn, bất lực, hoảng sợ, kinh hãi, cô bé ôm đầu mình, lặng lẽ chịu đựng hết thảy trận đòn quái ác của mẹ. – Mẹ ơi, con đau, con đau quá… – Thái Hồng, tỉnh lại đi em- Thích Vũ Mục nghe tiếng mê sảng của Cố Thái Hồng, lau đi mồ hôi lạnh rịn trên mặt cô, giây phút này anh thật sự rất muốn thay cô gánh chịu nỗi thống khổ này. Cố Thái Hồng bắt đầu rúm người lại, Thích Vũ Mục vội vàng ôm cô thật chặt, không cho cô vùng vẫy khiến bản thân bị thương. Dần dần, cô ngừng giãy dụa, từ từ tỉnh lại trong lòng anh. – Vũ Mục… Nghe thấy tiếng nói hoang mang mơ hồ của cô, tâm trạng căng thẳng của Thích Vũ Mục mới buông lỏng một chút. – Thái Hồng- Anh khẽ gọi tên cô, chăm chú nhìn cô, cố phân biệt xem giờ phút này chiếm cứ cơ thể cô là nhân cách chủ hay nhân cách phụ. – Em lại phát bệnh à?- Giọng cô buồn bã. Thích Vũ Mục đột nhiên thấy sợ, bất giác ôm chầm lấy cô, không đáp. Dưới sự săn sóc của Thích Vũ Mục, Cố Thái Hồng ăn hết chén cháo và canh hầm thơm ngọt. Đương nhiên, công lao thuộc về thức ăn ngoài rồi. Trong dạ dày có đồ ăn ấm nóng, tinh thần cũng sảng khoái hơn. – Anh còn biết gọi thức ăn ngoài à?- Cô ngạc nhiên nhìn anh. – Công lao của trợ lý- Thích Vũ Mục cầm khăn lên giúp cô lau khóe miệng, không cướp công đáp. Động tác lơ đãng này của anh khiến đáy lòng Cố Thái Hồng rung động. – Vũ Mục…- Cô cảm thấy có vài vấn đề vẫn nên đối mặt- Sao em lại phát bệnh… Là vì mẹ? Trí nhớ của cô trống rỗng, chỉ nhớ mấy lời thuyết phục của Hứa Huệ Lâm làm cô không thoải mái. – Ừm- Thích Vũ Mục nhàn nhạt đáp. Cố Thái Hồng không nhìn ra được tâm trạng của anh, nhất thời không biết hỏi tiếp thế nào, cô không ngờ đã phá hỏng thời khắc anh đối xử dịu dàng với cô. – Lúc nhỏ, mẹ em… thường xuyên đánh em à?- Cuối cùng Thích Vũ Mục cũng hỏi ra miệng. Cố Thái Hồng rùng mình, Thích Vũ Mục lập tức nắm lấy tay cô – Xin lỗi, em không muốn nói thì đừng nói. – Lần đầu tiên mẹ đánh em là năm em mười ba tuổi- Cố Thái Hồng khó khăn kể lại- Hôm đó, mẹ như bị điên dùng chổi lông gà đánh em, em vừa khóc vừa kêu đau xin mẹ đừng đánh nữa, nhưng hình như mẹ không nghe, chỉ chăm chăm đánh em… Nói đoạn, Cố Thái Hồng không khỏi run rẩy, cơ thể như nhớ lại trận đòn đau ấy. – Nhưng hôm sau mẹ tỉnh táo, ôm em khóc lóc, một mực xin lỗi em, khổ sở đến độ sắp chết đi, em rất sợ, thật sự rất sợ sẽ mất đi mẹ… – Đừng kể nữa em!- Thích Vũ Mục ôm chặt lấy cô, cảm giác nhiệt độ cơ thể cô giảm mạnh, lạnh lẽo, cô đang phát run. – “Cô ấy” đã nói gì?- Giọng Cố Thái Hồng vừa hoang mang vừa yếu ớt. – Cô ấy đã cãi nhau với mẹ em, còn mắng mẹ em- Thích Vũ Mục trầm tư chốc lát rồi nói. – Cô ấy mắng sao? – Mắng bà ấy bất hạnh, mắng bà ấy là oán phụ bị vứt bỏ cả chục năm…- Thích Vũ Mục lựa lời mà nói, anh sợ Cố Thái Hồng không chịu đựng được. – Vậy… mẹ em biết em có bệnh rồi. Cố Thái Hồng ủ rũ khiến Thích Vũ Mục đau lòng. – Lúc chúng ta về anh đã thuê người chăm sóc mẹ em rồi, em đừng lo lắng quá. Cố Thái Hồng nép vào lòng anh, không nói gì. – Đừng áy náy, em không có lỗi với bất cứ ai, cũng đừng trách “cô ấy”. Anh tin “cô ấy” chỉ là muốn bảo vệ em- Thích Vũ Mục nâng nhẹ mặt của Cố Thái Hồng lên, nhìn vào mắt cô- “Cô ấy” nói với anh, “cô ấy” muốn bảo vệ em. Anh không muốn Cố Thái Hồng ghét nhân cách còn lại của mình, điều này không tốt cho bệnh tình của cô. – Vũ Mục…- Mắt Cố Thái Hồng ươn ướt, kinh ngạc nhìn anh. Buổi chiều, Thích Vũ Mục và Cố Thái Hồng cùng ngồi trong phòng khám của Đồng Thụy Nhĩ. Sau khi kể đại khái tình huống xảy ra cho Đồng Thụy Nhĩ, anh muốn để Cố Thái Hồng làm kiểm tra toàn diện, Thích Vũ Mục liền tạm lánh mặt. Toàn bộ quá trình chẩn đoán kéo dài hơn một tiếng đồng hồ, Thích Vũ Mục luôn lẳng lặng ngồi bên ngoài chờ đợi. Anh nghĩ đến những chuyện xảy ra trong mấy ngày qua, sắp xếp lại mạch suy nghĩ của mình. Lúc trước, nếu có người nói với anh “Vợ anh sau này sẽ là một bệnh nhân tâm thần”, có thể anh sẽ cười một tiếng cho qua, cảm thấy đó là mấy lời tào lao. Nhưng gặp phải rồi, anh tự hỏi lòng mình có thể tiếp nhận không. Anh là người thiên về lý trí hơn là cảm xúc, bất kỳ sự việc gì lý trí của anh luôn có thể cho anh đáp án chuẩn xác. Đây là lần đầu tiên anh phát hiện cảm xúc của mình vượt lên cả lý trí để cho anh đáp án. Lòng anh đã sớm mách bảo đáp án, hơn nữa còn là một đáp án không thể thay đổi, không có e dè. Anh có thể tiếp nhận hết thảy về cô, anh biết có thể cuộc sống sau này sẽ trở nên khác biệt, tất cả sẽ không dễ dàng nằm trong vùng kiểm soát của anh nữa, thế nhưng, anh mảy may không chùn bước. Anh sẽ không rời xa cô, bất luận cô thành ra thế nào, anh vẫn muốn… bảo vệ cô. Đây là tình yêu? Anh không chắc, trải qua mối tình với Lâm Linh, anh phát hiện trong tình yêu anh là lính mới. Anh không am hiểu quá nhiều, cho nên anh không dám xem thường chữ “yêu”. Những người xung quanh anh, ba mẹ anh, giờ thêm Thái Hồng đều vì Hứa Huệ Lâm mà bất hạnh, khiến anh cảm thấy “nhân danh tình yêu” là thuật ngữ cần thận trọng, nếu không thì những tổn thương kia sẽ xúc phạm đến tình yêu này. Cố Thái Hồng bước ra khỏi phòng, vẻ mặt thả lỏng hơn rất nhiều. Thích Vũ Mục đứng lên, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô. Cô tựa vào người anh, anh nghe cô nói – Bác sĩ Đồng mời anh vào trong, nói có chuyện muốn bàn riêng với anh. Trong giọng nói cô có vẻ lo âu và vô định, anh thấy đôi mắt đen láy của cô đang nhìn mình, trong đó có chờ mong, có sợ hãi. Cô đang sợ điều gì? Là sợ mình sẽ bỏ cô ấy, chê cô ấy phiền, không thể chấp nhận hết thảy về cô ấy sao? Thích Vũ Mục đọc hiểu lòng cô, nhẹ nhàng nâng mặt cô lên, nhìn vào mắt cô, chỉ nói bốn chữ – Thái Hồng, chờ anh. – Dạ. Một câu khẳng định giản đơn của anh, khiến Cố Thái Hồng ấm lòng, đánh tan không ít muộn phiền trong cô. Thích Vũ Mục và Đồng Thụy Nhĩ ngồi xuống đối diện nhau, đây là lần thứ hai họ ngồi ở vị trí như vậy, Đồng Thụy Nhĩ không khỏi thở dài. Anh có thể cảm nhận được khí chất cứng rắn trầm ổn của người đàn ông này, không hổ là chủ tịch trẻ tuổi của Trang Sức Phân Vĩnh. – Tình hình của Thái Hồng lần trước chúng ta đã nói qua, bây giờ tôi muốn hỏi anh Thích, anh có suy nghĩ thế nào, ý chí đủ kiên định không?- Đồng Thụy Nhĩ không rào trước đón sau mà vào thẳng vấn đề. Thích Vũ Mục yên lặng lắng nghe anh nói tiếp. – Là bác sĩ, tôi đã gặp rất nhiều người nhà bệnh nhân. Đối với bệnh nhân tâm thần, sự kiên nhẫn của ba mẹ thường sẽ tốt hơn vợ hoặc chồng, chắc có lẽ đây là minh chứng tình thân kiên cố hơn tình yêu cũng nên. Đồng Thụy Nhĩ thấy vẻ mặt Thích Vũ Mục vẫn bình tĩnh, mỉm cười – Biểu cảm của anh Thích khá bình thản, tôi không tùy tiện phỏng đoán tâm tư của anh, người đàn ông có thành tựu trong sự nghiệp như anh Thích đây, luôn cảm thấy tất cả mọi việc đều có thể nằm trong tầm kiểm soát của mình. Nhưng là một bác sĩ, tôi nhất định phải nói trước với anh, tình hình của bệnh nhân tâm thần rất khó khống chế đấy, trong đó nhân cách phân liệt là phiền phức nhất, không thua gì những người mắc chứng rối loạn hoang tưởng, tâm thần phân liệt đâu. Nói cách khác, cô ấy có thể sẽ “gây họa”. Anh có chắc mình sẽ bao dung, sẽ chịu trách nhiệm và khắc phục hậu quả cho những hành động cô ấy gây ra không? Đồng Thụy Nhĩ nhìn Thích Vũ Mục. – Cô ấy là vợ tôi, tôi có thể chịu trách nhiệm- Thích Vũ Mục chỉ đơn giản đáp. Câu nói không quá ngông cuồng này lại khiến lòng Đồng Thụy Nhĩ nhẹ nhõm một chút, anh đột nhiên cảm thấy con người của Thích Vũ Mục rất có sức thuyết phục. Chính là loại đàn ông có khí thế mạnh mẽ, năng lực hành động khiến người khác phải ngưỡng mộ, giống như anh nói gì làm gì, bạn cũng không thể xem nhẹ, thậm chí còn cho là thật. Một người có thể khiến người khác tin phục đến mức này, thì bản thân cũng là một loại năng lực. – Được, tôi tạm tin anh- Nếu Thích Vũ Mục đã cho anh đáp án, anh cũng không cần phải e dè nữa- Tôi đã sắp xếp lịch hẹn với Thái Hồng, mỗi tuần sẽ thăm khám và điều trị một lần cho cô ấy. Với tình hình trước mắt, uống thuốc chỉ là phụ, mà trò chuyện và dùng liệu pháp thôi miên, mới có thể ổn định bệnh tình của cô ấy. Mục lục Lời bài hát Xin anh đừng nói nữa Bình luận về bài hát này Video bài hát Xin anh đừng nói nữa Ghi chú cho lời bài hát Xin anh đừng nói nữa Lời bài hát liên quan Nhạc sĩ/ Sáng tác Trương Lê Sơn Năm sáng tác Ngôn ngữ Việt Nam Số lượt nghe 7134 Các ca sĩ thể hiện Đông Nhi, MOM, Nhóm MOM, MOM Band, Band Lời bài hát Xin anh đừng nói nữa- Trương Lê Sơn Yêu thương nhau làm chi, rồi ngàу mai xa nhau người ơi Yêu thương nhau làm chi, rồi cũng đến lúc nói chia lу Yêu thương để làm gì, rồi phải vấn vương thêm lệ rơi Ϲuộc tình mình chỉ đẹp, khi dang dở... Vui bên nhau không được lâu, rồi giờ đâу chia taу người ơi Ɛm đi theo con đường em, và anh cũng nên đi về đi Ɓao уêu thương qua rồi ,đừng nói nữa thêm đau lòng nhau Đau lòng nhau anh hỡi Thôi xin anh đừng nói nữa, xin anh đừng nói nữa, khóc lóc chi anh ? Vi đã thôi không còn уêu nữa, thôi không còn уêu nữa, tiếc nuối chi anh ? Ɗù rằng lòng rất đau, kỉ niệm ùa về khó phai , cuộc tình chỉ mãi sau , Hai ta bước đôi đường ... Thôi xin anh đừng nói nữa, Xin anh đừng nói nữa, khóc lóc chi anh ? Vi đã thôi không còn уêu nữa, thôi không còn уêu nữa, tiếc nuối chi anh ? Một người lạc bước đi, chìm dần vào bóng đêm Rồi ngàу tàn sẽ qua, bình minh đón bước chân em ... Bình luận Bình luận Tên bạn Nội dung Ghi chú về lời bài hát Xin anh đừng nói nữa Lời bài hát Xin anh đừng nói nữa - Trương Lê Sơn liên tục được cập nhật đầy đủ các thông tin về nhạc sĩ, ca sĩ thể hiện, năm sáng tác, mp3 cũng như video clip youtube tại có thể liên hệ với ban quản trị website qua phần comment hoặc email để bổ sung hoặc chỉnh sửa các thiếu sót về lời bài hát hoặc các version hay ngôn ngữ khác tiếng Việt, tiếng Anh, tiềng Hàn Quốc...Từ khóa tìm kiếmLời bài hát Xin anh đừng nói nữa - Trương Lê Sơn, Xin anh đừng nói nữa - Trương Lê Sơn Lyrics, loi bai hat Xin anh dung noi nua - truong le son, Xin anh dung noi nua Lyric, Trương Lê Sơn, Xinanhdungnoinua Copied!Xin anh đừng nói dối em nữa được khôngVì điều đó chỉ làm em đau lòngXin anh đừng làm tổn thương em được khôngĐừng làm cho em níu giữ những hy vọngNếu có một lần hai ta hoán đổi cho nhauAnh sẽ biết rằng em đã đau nhiều lắmNên em sẽ chọn là người ra điVì tình yêu anh trao em khác trước rồiNụ cười của anh nay đã không còn như xưa nữa rồiỞ trong ánh mắt ấy em thấy, anh đã hết yêu em rồiEm không cần lời xin lỗi, em cũng chẳng cần lời nói dốiEm chỉ cần anh người của quá khứ thôiNgười mà em yêu ngày xưa, chắc nay đã ko còn nữaNgười từng đã hứa sẽ ở bên em, quan tâm em mỗi ngàyGiờ đây trước mặt em co lẽ là một người khácVẫn nụ cười vẫn ánh mắt ấy mà sao...không phải là anhMore Boom lyricsBoom - Kết Thúc Ở ĐâyNếu hết yêu em rồi Thì em xin anh cứ nói một lời Đừng lạnh lùng như thế Chỉ làm cả hai thêm buồn thôi Nếu biết trước thế này Ngày hôm qua em đã không yêu như vậyBoom - Cho Nhau Sự Tự DoBỗng thấy 1 điều 2 ta quá khác nhau cố gắng cố níu cố giữ cũng chỉ vậy thôi Em cũng chợt nhận ra rằng bao lâu nay em không phải là người Hiện hữu trong nghĩ suy của anh Biết phảiBoom - Anh Đâu Cần YêuĐau nhất là khi ngươi ta yêu mình Chỉ để thay thế một ai khác Em biết rằng anh Đang cố xem em Là cô ấy Tình yêu đầu tiên em trao về anh rồi Nhưng lỡ lại làBoom - Nếu Không Là Tất CảNgày anh đi em đã không giữ tay anh lại Để cho anh buông tay em đi theo một ai Sợ níu đôi tay anh lại rồi bật khóc trong tuyệt vọng Em sợ sự vô tình của anh Có bao giờ trongBoom - Nỗi Đau Riêng Mình EmCó một người, cho em thế nào là yêu Nhưng người ấy lại chưa từng yêu em Có một người, em trao hàng ngàn nỗi nhớ Nhưng chẳng bao giờ người ấy nhớ về em.. Có một người với emBoom - Em Đã Từng Tổn ThươngĐừng nhìn em, bằng ánh mắt vô tình của anh Đừng ôm em, bằng đôi tay không còn cảm giác Ngày anh cất bước theo ai, anh đâu có biết em đau thế nào Mà tại sao anh vẫn bước đi, ta vẫn chiaBoom - Không Phải Là AnhXin anh đừng nói dối em nữa được không Vì điều đó chỉ làm em đau lòng Xin anh đừng làm tổn thương em được không Đừng làm cho em níu giữ những hy vọng Nếu có một lần hai ta Ca khúc Buông Anh Ra do ca sĩ LEG, thể hiện, thuộc thể loại Rap Việt. Các bạn có thể nghe, download tải nhạc bài hát buong anh ra mp3, playlist/album, MV/Video buong anh ra miễn phí tại Lời bài hát Buông Anh Ra Lời đăng bởi saccccccc Intro NS family , Cz [Ver 1] Buông anh ra đi, em đừng phiên làm anh nữa em đã thay đổi trong tim em đã kô con yêu như ngày xưa bao nhiều tình cảm em đã danh cho ai... còn yêu anh đâu mà bây giờ em muốn làm lại hãy buông anh ra .tất cả những gì về em với anh đều rất xa lạ kô còn thắm...kô còn xanh...chỉ còn sự giả dối anh vẫn nhớ...ngày hôm đó.. ngày 2 chúng mình chia đôi kô chút gió...kô chút nắng...vậy mà tình này phai phôi đều vì em... theo người đó...đã bỏ mặc 1 mình tôi oh no ! em có hiểu đc nỗi đau mà anh đã phải chịu đựng những tháng ngày qua khi anh đau...em đang vui..khi anh nhớ...em đang thương... nhưng đâu phải là anh....là ng` khác, ng` ta có em ở bên cạnh nhưng bgio` thì sao...em muốn quay lại ở bên anh...kô thể nào con tim anh đã chết , nó đã chết thật rồi em à...em đừng hy vọng.. anh sẽ kô để em trà đạp lên trái tim anh 1 lần nào nữa.... em hãy đi,đi luôn đi..và kô cần phải bào chưa.. 2 chúng ta kô thể đến đc với thì hãy mở trái tìm và đón nhận kẻ đến sau [Chorus] Leg , Can you feel me now ? Do you know I want and just want ... that my love will happy I don’t wanna say goodbye ... Vậy tại sao em luôn giả dối ? Tình chỉ là vị ngọt nơi đầu môi [hah hahh buông anh ra] Good bye bye bye say bye bye bye , còn vương vấn nơi đây để làm gì You lie lie lie let’s move my baby ,tình đôi ta đến đây đã chia lìa [Ver 2] Leg Anh biết , cái ngày này sớm muộn cũng sẽ xảy ra Có người nói rằng em phản bội , anh đã tin như vậy và Sự thật đã đến còn chối nữa ko em ? Hãy buông anh ra ! và làm 2 người xa lạ ~ anh ko tin đâu ko tin em đâu good byeeee babe tránh xa khỏi đời anh những ân ái nay đã vút bay em ơi em trách ai và tại ai ? tình yêu ấy ko thể cho em nữa đâu em ơi và hãy bước đi xa xa xa chớ quay trở lại no no ... ~ [Chorus] x2 Leg , Can you feel me now ? Do you know I want and just want ... that my love will happy I don’t wanna say goodbye ... Vậy tại sao em luôn giả dối ? [ tell me why ] Tình chỉ là vị ngọt nơi đầu môi [ em có thấy hạnh phúc ko ?? , nghe bài hát này đi em Em tệ lắm !!! ] Good bye bye bye say bye bye bye , còn vương vấn nơi đây để làm gì You lie lie lie let’s move my baby ,tình đôi ta đến đây đã chia lìa